Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tú Cầu Bất Đường Hoàng
Có chút khó chịu mở mắt ra, đầu có chút choáng, ngọ ngoạy muốn đứng dậy lại bị cánh tay ngọc bích bên cạnh kéo lại. "Sao thế?" Ta có chút kì quái nhìn nàng, nếu nàng đã tỉnh rồi, tại sao không đứng dậy, còn không cho ta đứng dậy nữa chứ? "Vừa có thị nữ đến đây đút chút canh bổ cho ngươi và ta uống, trước mắt cần nghỉ ngơi một chút cho khỏe mới được." Nàng dùng sức đem ta kéo về trong chăn, nhiệt sóng trên mặt đã rút đi, khuôn mặt trang điểm khiến nàng nhìn có chút thân thiết hơn. "Ngươi vì sao phải cần ta giúp ngươi giải độc? Chẳng lẽ ngươi không sợ sao?" Ta không có nói thẳng, bình thường người thông minh chỉ nói một nửa. Ta tin là nàng hiểu. Ai ngờ nàng phì cười "Tại sao phải sợ?" "Bởi vì ta là nữ tử?" Nhíu nhíu mày, không đơn giản như vậy chứ? "Ngươi đối với ta mà nói, vô hại." Nàng thu liễm nụ cười, nghiêm túc nói. Ta cũng nở nụ cười lại với nàng. Hai người đều đối với nhau vô hại, thì cần gì phải phòng bị chứ. Nàng là con gái ân nhân của cha nuôi, độc của nàng cần có người tin nhiệm giúp, tốt nhất là hiểu y thuật, sẽ không đả thương mà còn có thể đem độc tiết ra. Ở nơi này, đại phụ ở Tang phủ không phải không thể, nhưng mà cha nuôi cũng không thể được, thì chỉ còn ta đây là nữ tử, mà lại biết y thuật. Như vậy trọng trách này liền rơi vào trên người ta.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.