Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tình Sai Thâm Cung Ngọc Nhan Toái: Đại Tội Tù Phi
Không cần tự xưng nô tỳ, ta không kịp phản ứng, sau một lúc lâu mới nhớ, ta thật sự đã là Uyển Nghi. Cúi đầu rũ mắt, ta thấy ngón tay thon dài kia đã dùng khăn lụa màu vàng quấn lên chỗ vết thương, ta không khỏi kinh hãi, theo bản năng muốn rụt tay về. Hắn lập tức bắt lấy, nhíu mày: "Đừng nhúc nhích." Hắn nói không lớn, nhàn nhạt, truyền vào trong tai lại khiến ta đột nhiên bất an. Lặng lẽ nhìn hắn, ta thấp giọng hỏi: "Hoàng Thượng tin thần thiếp sao?" Tin ta không phải người của Hiền Phi, càng không phải người của Thái Hoàng Thái Hậu. Hắn không đáp, chỉ hỏi lại: "Vậy vì sao không đứng về phía trẫm?" Trái tim run lên, đứng về phía hắn? Như vậy, ta không cần nói dối vì té ngã mà làm hỏng vòng ngọc kia, không cần để Hiền Phi cho rằng té ngã làm hỏng vòng ngọc vốn không phải ta cố ý. Nhưng, ta có thể sao? Mắt, đối diện với con ngươi thâm thúy của nam tử, ta cười hỏi: "Như vậy, ngài sẽ che chở thần thiếp sao?" Tay đặt trên cổ tay ta thoáng cứng đờ, tiện đà xuy một tiếng, hắn trầm giọng: "Chưa từng có kẻ nào dám nói chuyện với trẫm như thế." Hắn đứng dậy, khoanh tay, "Trẫm sẽ không che chở bất kỳ ai." Có chút thất vọng, có điều, ngay từ đầu đây đã là chuyện nằm trong dự kiến, không phải sao? Hắn trông có vẻ dịu dàng, kỳ thật lạnh lẽo như băng. Sẽ không che chở bất kỳ ai, như vậy, vì sao ta phải đứng về phía hắn? Chỉ là trong thâm tâm, đột nhiên có một tia không cam lòng nhợt nhạt. "Nếu hôm nay là tỷ tỷ, ngài vẫn sẽ nói như vậy sao?" Tay hắn thoáng dùng lực, lạnh giọng: "Ngươi muốn hỏi cái gì?"Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.