Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lạc Tích
Bạch Lạc Tích khi tỉnh lại trong phòng không có một bóng người, chỉ có mùi thuốc nhàn nhạt truyền đến, đứng dậy ngắm nhìn bốn phía, căn phòng này vẫn giống như mấy năm trước. Chuyện cũ nổi lên trong lòng, nơi này có quá nhiều ký ức ở chung với Tiêu Yến. Tiêu Yến trước bàn đọc sách cầm bút dạy mình luyện chữ, mềm mại bước lên ôm chính mình đọc sách, trước gương đồng giúp mình xắn tóc.. Bạch Lạc Tích lắc lắc đầu, ngăn cản chính mình tiếp tục nhớ lại, cầm lấy áo khoác một bên, tùy ý khoác lên người. "Điện hạ, ngài tỉnh rồi?" Vinh Thiển nghe được âm thanh từ bên ngoài đi vào. "Ừm, ta ngất rồi?" Bạch Lạc Tích dò hỏi. "Điện hạ, thái y nói ngài cần an dưỡng, uống chén thuốc này nghỉ ngơi một lúc nữa đi." Vinh Thiển cũng không có chính diện trả lời. "Được." Bạch Lạc Tích có chút ảo não, nàng vốn tưởng rằng có thể kiên trì đến Tiêu Yến đồng ý, không nghĩ tới lại bỏ dở nửa chừng như vậy, cầm lấy chén thuốc phát tiết như một hơi cạn sạch. "Hí, thật là đắng." Mới vừa đem thuốc uống vào, liền nhíu mày.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.