Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hương Trà Nơi Mạt Thế
Cô nữ sinh càng khóc to hơn nữa. Lúc này máu đen trong người cậu học sinh nằm đó bắt đầu lan tới trên cổ, đã sắp bao luôn cả khuôn mặt, răng nanh bắt đầu lộ ra. Hắn mở mắt ra, để lộ mạch máu đỏ hoe trong vòm mắt, chồm dậy định hướng cô gái tên Hà kia cắn một cái thì bị nam sinh đang cầm búa kia đá một phát văng vào tường, cậu bồi thêm cú bổ ngay đầu làm con zombie chết luôn tại chỗ.“A, giết người, giết người...” Nữ sinh Hà gào khóc, thật ra cô biết, biết thanh niên kia làm không sai, nhưng đây, là giết người, giết người a, cô không nỏi được gì, chỉ có bất lực cúi đầu khóc...“Ha ha ha, không hổ danh là cháu của thiếu tướng, cậu ra tay cũng thật ngoan độc...” Nam sinh tên Văn Trung kia khoan tay nhìn bạn mình ra tay giết học sinh kia thì cảm khái.Học sinh nam kia nếu để ý thì thấy ống tay áo, cái quần, cái áo không có chỗ nào là không có vết rách hết. Khuôn mặt hơi trắng vàng nhưng mang sự lạnh lùng băng lãnh có biển hiệu người lạ chớ gần cùng với vẻ thành thục khác xa độ tuổi.Người này tên là Trương Tấn Sơn, là con trai trong gia đình danh gia vọng tộc. Ông là thiếu tướng, ba là một vị có tiếng nói trong thế giới ngầm, mẹ là doanh nhân thành đạt, bản thân hắn từ bé cũng đã lăn lộn ngoài xã hội nên thân thủ cực tốt, trưởng thành hơn so với bạn cùng trang lứa rất nhiều. Thành tích học tập lẫn khía cạnh thể thao, đóng góp cho trường đều luôn đứng đầu, so với Minh Triết lớp trướng 12A2 chỉ có hơn chứ không kém. Kỳ lạ là hắn lại trùng hợp là mẫu chồng lí tưởng bên ngoài đẹp trai, bên trong nhiều tiền của các bạn nữ sinh, cô giáo nữa.“Cậu chủ, dơ tay rồi.” Cô nữ sinh tên là Minh Châu nhanh chóng lấy ra chiếc khăn tay đưa cho Tấn Sơn lau, đây là vệ sĩ được gia tộc phái ra để bảo vệ Tấn Sơn. Hắn lau tay xong thì cô đưa chai nước suối kiếm được ở máy bán hàng tự động cho hắn.Nhìn thấy cảnh phục vụ thiếu gia tận tình này làm Văn Trung không chịu được, cậu ta không chịu được liền làm bộ ủy khuất nói: “Tôi cũng rất khát nước đây này.”Hai người bọn họ mắt hờ nhìn cậu ta vứt đi thể diện, nhìn chai coca lồ lộ ra khỏi túi áo khoát. Nhận thấy ánh mắt hai người có gì đó thì Văn Trung nhìn xuống, là chai coca bị lộ ra. Cậu lấy tay đẩy nó vào trong, nói với ngữ điệu vẫn cứng rắn, đầy lí lẽ: “Không tính, đây là nước ngọt chứ có phải nước suối đâu.”Uống xong chai nước, Tấn Sơn liền nói: “Nên về thôi.” Hắn cảm thấy zombie gần đây bắt đầu với đi rồi, nếu lúc này mà còn không lo chạy nữa hắn sợ rằng lũ zombie kia lần nữa kéo đến, khi đó cơ hội thoát sẽ càng khó khăn hơn.Minh Châu gật đầu, cô liền đi tới trước mặt nữ sinh kia, nhẹ giọng nói: “Này Hà, giờ cô muốn chết ở đây hay là đi với chúng tôi.”Nữ sinh Hà ấp úng, do dự: “Tôi... Tôi...” Chỉ năm giây sâu thì cô đã suy nghĩ triệt để rồi, người cũng đã mất, mình có ở lại đi chăng nữa cũng không làm anh ấy hồi sinh, chi bằng sống sót, lưu giữ kỷ niệm đẹp của hai người đi. Cô ta quyết định liền đứng dậy, gạt đi nước mắt mà nói: “Tôi đi...”Tấn Sơn gật đầu tán thưởng với tính cách cứng rắn, cầm được buông được này. Không phải nói là tán thương khi cô ta là một trong những người dám ra ngoài này, hắn khinh thường cái lũ 12A2 chết nhát kia, đến cả nữ sinh yếu đuối còn không bằng.Tấn Sơn mở cửa hé hé nhìn quanh, không thấy có con zombie nào xuất hiện nữa thì thở phào, ra lệnh cho bọn họ rời khỏi căn phòng, tuy nhiên hắn vẫn cảnh giác nhìn trước sau trái phải xung quanh.Ra tới bên ngoài, trời đã tối đen như mực, trên trời cũng không có một ngôi sao nào. Ánh đèn đường cam cam bật lên, ánh đèn trắng ở cây xăng bật tắt bật tắt không hiểu sao lại tạo cho họ một không khí vô cùng âm u.Bỗng nhiên có tiếng bước chân đi tới, là một bóng dáng áo khoát che kín đầu, mặc váy đen đi trong đêm thế này Tấn Sơn liền liên tưởng ngay đến zombie, hắn không chần chừ mà ra tay lập tức, mang theo khí thế sát phạt quyết đoán, đánh thẳng vào kẻ này.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.