Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dưới Gốc Cây Sồi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mãi sau đó, nàng mới có thể đứng trên đôi chân run rẩy của mình và mặc chiếc váy lót do người hầu chuẩn bị. Tuy nhiên, lại bị thiếu mất chiếc váy để mặc ngoài. Nàng liền rung chiếc chuông đặt đầu giường. Một lát sau, Rudis bước vào, giúp nàng mặc váy.“Phu nhân có thích tôi vấn tóc người lên giống như hôm qua không ạ?” Rudis hỏi lại.“Làm ơn, c-chỉ cần thắt bím thôi.”Rudis nhanh chóng tết tóc nàng lại cùng một dải ruy băng ở cuối. Khoác lên mình một chiếc váy đơn giản và thoải mái, Max ngồi bên lò sưởi, ăn một bát súp gà ấm nóng cùng một miếng bánh ngô. Nàng nhìn ra ngoài, ngắm những giọt mưa đang hắt lên cửa sổ, trong khi một tay đặt lên cái bụng no đầy, dễ chịu của mình. Max cố không chìm vào giấc ngủ trước những nhịp điệu êm ả từ thiên nhiên và gọi ông Rodrigo đến tiếp tục chuyến tham quan.Dù mỗi bước đi khiến đôi chân nàng nhức mỏi còn núm vú thì vẫn cứ đau do sự vuốt ve thô bạo của đêm qua, nhưng Max cũng không muốn nằm lỳ trên giường cả ngày.Mình chỉ vừa mới đến lâu đài thôi đấy…Max không muốn những người hầu nghĩ rằng chủ nhân mới của họ là một phu nhân lười biếng. Nàng đi khắp nơi đến cả phòng khách trong tòa nhà phụ, rồi lại trở về phòng cùng một cuốn sổ lớn, có liệt kê những mặt hàng đã được mua trước đó. Song, thật khó mà biết được cái nào trong đống hàng hóa ấy là cần thiết hay là không.Thực tình, Maximilian đã bao giờ mua món hàng nào trước đây đâu. Tất cả những gì nàng biết về tiền tệ, chỉ có Soldem là vàng còn Liram là bạc. Nhưng cuốn sổ cái trước mặt nàng này thì lại toàn mấy loại tiền tệ mà nàng còn chưa từng nghe đến bao giờ. Bực bội, Max bắt đầu toát cả mồ hôi.Denar, Derham, Dant1. Nàng nhận ra chúng là tiền tệ của vùng lục địa phía nam nhưng không biết giá trị của chúng là bao nhiêu cả. Max đọc lướt qua cuốn sổ, thấy có vài món đồ đã được mua như ít vật dụng quân trang, thức ăn, quần áo, dầu ăn, nến, than củi, và vài mặt hàng tương tự thế. Bên cạnh tên các mặt hàng, số lượng và tổng chi phí cũng được viết ra rất chi tiết.Max lục lại chút kiến thức ít ỏi của mình về các phép tính cộng trừ đã được gia sư dạy khi nàng còn là một đứa trẻ, để ước tính giá trị của mỗi đơn vị tiền tệ. Thật không may, nàng đã lâu không động đến toán, vì thế, việc kiểm kê này làm nàng càng thêm bối rối hơn.Cuối cùng, Max đóng cuốn sổ lại và úp mặt xuống giường với vẻ mặt chán nản. Nàng tự hỏi liệu mình có nên nhờ sự giúp đỡ từ Rodrigo không nhỉ. Nhưng nàng sớm nhớ lại những lời nói cộc mác cha nàng – một người chủ thì phải luôn thể hiện địa vị cao quý của mình trước đám người hầu.“Bất cứ kẻ hầu người hạ nào cũng sẽ khinh rẻ nếu chủ nhân lộ ra sự bất tài và kém cỏi.” cha nàng nói vậy.Nàng rùng mình, nghĩ về những người hầu thờ ơ ở lâu đài Croix. Họ không thể hiện rõ sự thô lỗ, nhưng nàng có thể cảm nhận được sự khinh bỉ trong ánh mắt khi họ nhìn nàng. Nàng không biết khi nào những người hầu trong lâu đài Calypse sẽ thay đổi thái độ với mình nữa. Không có gì là mãi mãi.Mình vẫn còn thời gian mà. Max cố trấn an bản thân.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.