Đế Long Tu Thần

Chương 35: Mới Vào Thịnh Kinh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đế Long Tu Thần

Khương Hoài Ưu như thế nào cũng không nghĩ tới Đế Long muốn mang nàng tiến vào trận trụ của Phong Thiên trận. Phong Thiên trận là “Tiên” bày ra, người bình thường sao có thể đến gần? Mà Đế Long đâu phải người bình thường? Cho dù thân xác bị hủy, Nguyên Thần vẫn là cấp “Tiên”, cho dù là cái “Tiên” sinh ra đã chết non thì ở phương diện nào đó cũng cao hơn người tu tiên. Đế Long dám đến nơi này chắc chắn cô ấy có thể lợi dụng năng lượng nơi này tăng lên tu vi và giúp nàng khôi phục, tất nhiên sẽ có biện pháp riêng.

Nơi này là nơi thiếu trận trụ của Phong Thiên trận, từ trước đến nay nó đã luôn hiển lộ tiên khí, lúc trước nàng đã từng cảm thấy, cũng từng tìm tòi đến tột cùng. Nhưng nó là tổ miếu Hãn Hải, lại có đại cao thủ tọa trấn, xuất phát từ tôn trọng, nàng chưa từng thử ra tay từ nơi này. Hiện giờ nghĩ đến, phỏng chừng các bậc tiền bối ở Hãn Hải đã sớm phát hiện nơi đây không giống bình thường mới chiếm cứ nơi này khai sơn lập tông xây dựng vương triều, trải qua hơn mười mấy nghìn năm vẫn hưng thịnh. Nơi đây là mạch máu của Hãn Hải, liên quan đến hưng suy tồn vong Hãn Hải, cho dù là nàng thời kỳ đỉnh cao đến đây, người Hãn Hải cũng sẽ không cho phép nàng tiến vào, huống chi nàng đã mất đi uy thế? Lực lượng mười mấy ngàn năm Hãn Hải tụ lại đây, muốn mạnh mẽ tiến vào không khác gì tìm chết. 

Khương Hoài Ưu hỏi Đế Long: “Không phải nơi này thì không thể?"

Đế Long đáp: “Không có địa phương nào tốt hơn chỗ này. Chỉ có nơi này trận trụ thiếu, tiến vào nơi đây nguy hiểm nhỏ nhất. Nếu là tiến vào mắt trận hoặc trận trụ nơi khác thu hoạch năng lượng, sơ ý liền sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.”. Nàng không phải chưa thử đi vào mắt trận, nhưng năng lượng nơi đó không phải nơi mà nàng có thể tới gần. Nàng bay về hướng tổ miếu Hãn Hải, nói với Khương Hoài Ưu: “Tôi đi thử xem có thể lén lút ẩn vào hay không.”.

“Không thể lỗ mãng!" Khương Hoài Ưu gọi lại Đế Long, nói: “Hãn Hải chiếm giữ nơi này mười mấy nghìn năm, phỏng chừng Phong Thiên trận đã không phải bí mật đối với họ, bọn họ nương nhờ lực lượng trận trụ Phong Thiên trận để tu hành, kỳ thật thực lực xa hơn người tu tiên tầm thường, cô liều lĩnh xâm nhập, rất nguy hiểm.”. Xin ủng hộ chúng tôi tại || TRUMtгuy en.м E ||

Đế Long nói: “Tôi đi trước nhìn thử thôi.”.

Khương Hoài Ưu hỏi Đế Long: “Cô có chắc chắn sau khi bị phát hiện có thể thoát thân được không?” Nếu nơi đây có người tu vi cùng cấp hoặc cao hơn nàng thời kỳ toàn thịnh, Đế Long đi vào không khác gì lấy bánh bao thịt đánh chó.

Đế Long nhướn mi, nàng dừng lại bước chân hơi suy tư sau đó quay đầu bay về kinh thành Thịnh Kinh.

Khương Hoài Ưu nhìn thấy Đế Long quay đầu bay về phía Thịnh Kinh, cùng ý nghĩ của nàng tâm linh tương thông, khen ngợi mà khẽ gật đầu, lại nhắm mắt tiếp tục tĩnh tọa điều dưỡng.

Kinh thành Thịnh Kinh có pháp trận to lớn mà chặt chẽ bảo vệ trên không, bất cứ người tu tiên nào cũng không thể trực tiếp xuyên qua pháp trận vào thành, chỉ có thể từ một trong bốn cửa là cửa mặt đông Thanh Long, cửa nam Chu Tước, cửa phía tây Bạch Hổ, cửa mặt bắc Huyền Vũ để ra vào Thịnh Kinh.

Đế Long ở bên ngoài cửa nam Chu Tước hóa thành một thiếu nữ Nhân tộc rơi trên mặt đất. Nàng tuổi chừng mười sáu mười bảy tuổi, mái tóc dài đen nhánh như thác nước tùy ý xõa sau lưng, có vẻ có chút phô trương khoe mẽ, dung nhan tinh xảo như một tác phẩm được tạc tượng hoàn mỹ không tỳ vết; nàng mặc một trường bảo hoa lệ ánh vàng óng ánh, hoa văn trên phượng bào là dáng rồng đang bơi quay cuồng phảng phất như bảo y đã trải qua máu rồng tế luyện; chân đạp một đôi ủng ánh vàng thêu hình mây rồng, rồng được thêu trên ủng có long khí lúc ẩn lúc hiện, theo bước chân của nàng con rồng tựa như sống trong “Mây mù” mà lượn lờ. Đế Long quanh thân quý khí thoải mái hào phóng mà dọc theo con đường ngoài thành đi vào cửa Chu Tước, từ trên người nàng tỏa ra nhàn nhạt uy thế, để người chung quanh không tự giác mà tránh xa. Vô luận ai nhìn thấy đều cảm thấy đây là một nhân vật ‘Thiên Kiêu’, chắc chắn là xuất thân từ quý tộc. Người đi đường lui tới đều tò mò đánh giá Đế Long, lại không cảm thấy có gì không ổn, chỉ coi nàng là con cháu quý tộc nhà ai hoặc là hoàng tộc trong kinh. Đây là Thịnh Kinh, hoàng gia không hiếm, chỉ riêng hậu duệ hoàng tộc liền lấy số hàng ngàn để tính, càng không cần nói đến con em quý tộc.

Thiên kiêu tức là "thiên chi kiêu tử" (đứa con kiêu ngạo của trời). Dưới triều nhà Hán, những người Hung Nô ở phương Bắc có thế lực rất hùng mạnh. Thiện Vu (tên gọi thủ lĩnh Hung Nô) kiêu ngạo tự xưng là "Thiên Kiêu".

Đế Long đi trên đường cái trong thành Thịnh Knih, tầm mắt đảo qua mỗi người, nàng phát hiện nơi này tuy là trung tâm Hãn Hải, lại không chỉ có mỗi người tu tiên, trong kinh thành ngỏ lớn ngỏ nhỏ lui tới đều là phàm nhân, cho dù ngẫu nhiên có người tu tiên xuất hiện ở trong tầm mắt nàng cũng đều là những người sơ cấp tu tiên như Toàn Chiếu kỳ, Dung Hợp kỳ, đừng nói Nguyên Anh, cả người tu tiên Tâm Động kỳ, Linh Tịch kỳ trở lên cũng chưa từng nhìn thấy một người. Nhưng thật ra trong thành có rất nhiều phủ đệ bố trí pháp trận có thể tìm ra một ít dấu vết của người tu tiên lưu lại.

Đế Long đi theo hai người tu tiên Toàn Chiếu kỳ, Dung Hợp kỳ tiến vào một địa phương tên là “Linh bảo trai”. Nàng mới vừa bước vào, lập tức có một tên chưởng quầy nam hơn bốn mươi tuổi ra nghênh đón, nam tử kia cười ha hả khom người, nói: “Khách quý ghé thăm không tiếp đón từ xa được, thứ tội.” Tầm mắt Đế Long đảo qua trên người tên chưởng quầy, phát hiện tu vi của hắn cũng không cao, chỉ ở Dung Hợp kỳ. Nàng lại quét một cửa hàng một lần, nhìn thấy một ít nhẫn trữ vật, túi trữ vật, các loại khoáng thạch hàn ngọc, hàn thiết và một ít linh dược thường thấy, đều không phải vật hiếm lạ gì, nếu là ở chỗ khác, Đế Long xem đều không buồn xem một cái. Mấy thứ này có niêm yết giá nhưng thật ra rất kỳ lạ, mỗi đồ vật đều chia làm hai loại giá, một là vàng, hai là linh thạch. Ví dụ túi trữ vật giá là năm linh thạch hoặc năm vạn lượng vàng, cái này làm cho Đế Long cảm thấy kinh ngạc. Nàng quay đầu hỏi tên chưởng quầy: “Năm linh thạch giá trị năm mươi vạn lượng vàng?”. 

“Đúng vậy.” Chưởng quầy thật cẩn thận mà trả lời.

Đế Long hỏi: “Chiếu theo như vậy, nơi này các ngươi cũng đổi vàng và linh thạch?” Khi nói chuyện vẫn liếc mắt hai tên kia, vậy hai tên kia chính là mang theo vàng đổi linh thạch hả?

Chưởng quầy đáp: “Đúng vậy!” Hắn tự mình tiếp đãi Đế Long, hai người vừa vào cửa kia đã được tiểu nhị tiếp đón.

Đế Long lại hỏi: “Trong thành này người tu tiên cỡ nào? Ta từ cửa Chu Tước một đường vào thành, tính cả ngươi cũng chỉ mới gặp năm người tu tiên, đây không phải kinh thành Hãi Hải sao? Theo lý thuyết người tu tiên nên như cá diếc qua sông mới đúng.” Trước khi nàng bước vào thành, nàng đã nghĩ hẳn là một miếng ngói từ trên nóc nhà tùy tiện rớt xuống đều có thể đập trúng một người tu tiên Nguyên Anh mới đúng. Người tu vi tầm Nguyên Thần Đại Thừa tùy tiện cũng có thể đụng mặt vài người đi?

Hai người đang đổi linh thạch nghe vậy không khỏi quay đầu liếc nhìn Đế Long, lại đánh giá Đế Long một vòng, dựng lên lỗ tai nghe Đế Long và tên chưởng quầy nói chuyện

Chưởng quầy cười nói: “Cô nương nói đùa, phần lớn người tu tiên đóng cửa tu luyện, cho dù lui tới cũng sẽ tập trung ở linh sơn bảo địa, hiếm khi đặt chân phàm trần. Cũng chỉ có nhân vật không có tư chất tài cán gì như ta mới lộ diện làm buôn bán nhỏ.” Hắn nói: “Nghe khẩu âm cô nương hình như là người từ vương triều Đại Diễn đến đây?”.

Đế Long đáp thanh: “Ừ.” Nàng xác thật mang khẩu âm Đại Diễn, nàng vừa đến tinh cầu này dừng ngoài biên cảnh Đại Diễn, đi theo một ông chủ của thương đội trải qua hơn một tháng, nói chuyện nhiễm khẩu âm bọn họ, không cảm thấy có cái gì không ổn, sau đã thành thói quen cũng không muốn sửa. Nàng nói: “Ta trong lúc tu hành gặp phải bình cảnh, đi ra ngoài học hỏi một chút kinh nghiệm, tìm kiếm đột phá.”.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top