Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bắt Rồng Làm Hậu (Phược Long Vi Hậu)
“Hàn công tử, đã đến giờ ăn tối rồi, người có muốn dùng cơm không?”Trời nhá nhem tối, cánh cửa tẩm điện được thái giám gõ nhẹ ba tiếng, hắn nhẹ giọng nói vọng vào.Huyền Long vẫn đang ngồi xếp bàn trên giường để điều tức, nghe thấy giọng nói, y từ từ mở đôi mắt màu xanh thẫm của mình nhìn về phía cửa, nói: “A Diên khi nào qua đây?”Cả thiên hạ này ngoại trừ hoàng hậu có thể gọi thẳng tên của Yến Diên ra, có lẽ chỉ còn vị công tử bên trong tẩm điện này mà thôi. Tiểu Đức Tử bên ngoài điện bị dọa đến kinh hãi lẫn ngạc nhiên, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Tuy Huyền Long chỉ mới đến đây vài ngày, nhưng bây giờ nói dối y, Tiểu Đức Tử cũng có chút lo lắng.“Hoàng thượng dạo gần đây rất lao lực lo toan đến quốc sự, đã mấy đêm rồi không ngủ.”“Hàn công tử xin đừng trách hoàng thượng, người thật sự không thể làm gì được.”Tất cả mọi người trong cung Càn Khôn đều biết rõ, Yến Diên mấy hôm nay ngoài việc triều chính ra thì mỗi đêm đều đến bên cạnh hoàng hậu, nửa bước cũng không rời. Đến cả việc triều chính cũng đem đến điện Loan Phượng để xử lý, nhưng chỉ có Huyền Long cư nhiên không biết gì cả.Y vốn cảm thấy mình dung mạo xấu xí nên không thích đi ra ngoài, trước đây khi ở trong đầm cổ cả ngàn năm, y đều như vậy, không dám ra ngoài sợ dọa đến người khác, càng không muốn bị người khác ruồng rẫy. Hôm ấy khi Yến Diên đến lấy vảy rồng, đã hứa với y rằng buổi tối sẽ đến tìm y, nhưng hắn lại không hề thực hiện lời hứa ấy.Họ cũng đã ba ngày không gặp nhau rồi.Huyền Long vốn đã quen sống một mình, lại thích không gian yên tĩnh, ba ngày đối với y mà nói chỉ trôi qua như chớp mắt. Nhưng y đợi mãi cũng không thấy Yến Diên xuất hiện nên trong lòng luôn mang một cảm giác đứng ngồi không yên.Có lẽ đây chính là “tương tư” mà con người thường hay nói.“Ta không hề có ý trách hắn.” Huyền Long ngập ngừng nói.Vị công tử bên trong tẩm điện thật sự rất thần bí, không biết có tướng mạo như thế nào mà tính khí lại tĩnh lặng như vậy. Yến Diên đã hạ lệnh không cho bất cứ ai được gặp y, mỗi khi có người trong cung đưa đồ ăn đến, y đều tránh né họ.“Công tử, người có muốn dùng cơm không?” Tiểu Đức Tử tò mò hỏi lại lần nữa.Huyền Long ho vài cái rồi khàn giọng nói: “Không cần đâu.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.