Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Anh Không Muốn Để Em Một Mình
Trong tâm thức, anh đã lưu giữ dáng vẻ tươi cười của emĐừng quay đầu lại, vì chuyến tàu cuối ngày khởi hành rồiCó chăng là anh rời đi sớm một chút thôiTình yêu chính là để người mà mình không nỡ rời xa, yên lòng ra điĐừng bận lòng, chúng ta đã hẹn sẽ gặp lạiĐừng đứng mãi, chuyến tàu cuối phải khởi hành rồiĐến cuối con đườngNgoảnh đầu lại cũng vì mong người mãi ở trong tim ấy, yên lòng ra đi.(Chuyến tàu cuối[1])[1] Trích lời bài hát Chuyến tàu cuối do ca sỹ Lâm Tuấn Kiệt (Trung Quốc) thể hiện.Đời người dài ngắn thế nào, cuối cùng cũng đợi đến chuyến tàu cuối thuộc về mình. Có người chuyến tàu cuối đến hơi muộn, có người chuyến tàu cuối lại đến khá sớm. Cho dù sớm hay muộn thì khi chuyến tàu ấy đến, chúng ta hãy nén mọi nỗi đau trong tim, mở lòng thưởng thức cảnh đẹp cuối cùng nhé!1.Làm bác sĩ đã lâu, chứng kiến nhiều bệnh nhân đến rồi đi nên tôi dần học được cách lãng quên, mà cho dù có nhớ người đó sâu sắc thế nào thì cũng học được cách không nhớ nữa. Tuy nhiên, cách đây ba tháng, khi lại đi ngang qua phòng bệnh VIP 3305 của khoa Xương khớp, tôi vẫn không kìm chế được mà nhớ đến Lâm Vũ Dương, nhớ đến lần đầu tiên gặp cậu ta, lúc cậu ta đang cắm cúi tập trung tinh thần làm bài ôn thi đại học.Tôi còn nhớ buổi chiều tối hôm đó, mưa lạnh rả rích khiến cho phòng bệnh trở nên u ám, ảm đạm. Tôi đứng sau tấm kính thăm bệnh của phòng bệnh và nhìn thấy phía trước chiếc bàn trắng là một thiếu niên mặc bộ quần áo bệnh nhân đang ngồi bên chiếc đèn bàn, đầu cúi thấp, những sợi tóc đen nhánh suôn mềm rủ qua lông mi, che lấp một nửa khuôn mặt tuấn tú.Dáng vẻ chăm chú của cậu ta khiến không khí xung quanh bỗng trở nên tĩnh lặng.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.