Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Á Nô
Sinh cùng khâm, chết cùng huyệt. Thẩm Ngọc trong lòng thầm nhắc lại lời Trấn Bắc Vương vừa nói, y cảm động đến tột đỉnh, mình có tài đức gì? Thẩm Ngọc nhất thời quên cả trả lời.Chỉ là y nhẹ nhàng hôn một cái lên cằm Trấn Bắc Vương, đó chính là câu trả lời tốt nhất rồi. Mặc dù trên cằm Trấn Bắc Vương có chút râu đen mọc ra, hôn lên cũng không có cảm giác trơn trượt mềm mịn cho lắm, ngược lại có chút sần sùi thô ráp, nhưng như thế lại càng khiến cho lòng Thẩm Ngọc say mê. Giải quyết xong tất cả mọi chuyện, Trấn Bắc Vương ôm Thẩm Ngọc trở về Thiều Hoa Viện, lập tức sai người đi gọi Biển Thập Tứ đến nhìn vết thương cho Thẩm Ngọc. "Lại bị bệnh chết tiệt gì? Cúc non lại bị rách rồi? Biết là ngươi đau lòng tiếc thương người của ngươi, cũng không thể đem tiểu gia ta ra mà khi dễ chứ? Lúc này tháng chạp trời mùa đông lạnh lẽo, sắp chết rét ta rồi, nhất định phải thu ngươi gấp đôi phí chữa bệnh mới được..." Chưa thấy người đã nghe thấy tiếng, Biển Thập Tứ miệng đầy oán niệm bước vào phòng, nói lảm nhảm không ngừng nghỉ. "Chậc chậc, tiểu mỹ nhân, ngươi cũng thật là lợi hại nha, cái gì cũng không đếm xỉa đến, liền lật đổ Đại Nhu công chúa rồi." Biển Thập Tứ kề vào tai Thẩm Ngọc thầm thì nói nhỏ, rất rõ ràng, người này là sợ thiên hạ chưa đủ loạn đây mà, đã sớm nghe được rõ ràng mọi chuyện xảy ra trong phủ Trấn Bắc Vương, Thẩm Ngọc thật là hoài nghi hắn, có khi nào hắn giấu ở góc nào đó rồi nhìn lén không, dựa vào tính tình này của Biển Thập Tứ không có gì là hắn không thể làm được. Thẩm Ngọc dự tính là sẽ cho người điên này vẻ mặt hòa nhã, y cũng không muốn tranh tranh đấu đấu với ai, thế nào từ trong miệng Biển Thập Tứ nói ra, liền khắp nơi đều là đấu đá lẫn nhau chứ? "Sao? Chúc mừng ngươi, ngươi còn không vui?" Thẩm Ngọc cũng không nhìn ra ý muốn chúc mừng của hắn. "Ta còn tưởng là thương thế gì lớn lắm, không phải chỉ là một vết rách thôi sao? Lại còn thúc giục tiểu gia vội vội vàng vàng chạy tới, được rồi, không vượt quá ba bốn ngày liền khỏi thôi." Biển Thập Tứ thu dọn lại hộp thuốc, dường như là nghĩ đến cái gì đó, tiến lên đứng ở phía trước mặt Thẩm Ngọc, đột nhiên bóp lấy ngực y. Thẩm Ngọc buông lỏng không kịp đề phòng, kéo tay hắn ra, ánh mắt tức giận chất vấn: "Ngươi đang làm cái gì đó?" "Hắc hắc...lớp da heo kia không còn nữa à." Biển Thập Tứ ranh ma cười, lại bị một cánh tay phía sau túm lấy xách lên.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.